ĐỀ THI GIỮA KÌ 1 NGỮ VĂN 8 KẾT NỐI TRI THỨC ĐỀ 4
A. PHẦN ĐỌC HIỂU (4.0 điểm)
Cho ngữ liệu sau đọc và trả lời câu hỏi:
Tôi trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải thiều này lắng nghe hoa vải nở […].
Giấc ngủ nơi miền đồi đến nhẹ nhàng và dịu ngọt hương hoa. Tôi tỉnh dậy trước bình minh khi tiếng gà gáy vang, vỗ cánh phành phạch nhẩy từ những cành vải xuống. Bước ra sân nhà, phía trước tôi là sắc hoa ngàn ngạt như một dòng sữa chảy dài dưới ánh nắng. Hoa vải đã nở. Từng chùm hoa li ti, hân hoan kết lại với nhau thành dải đăng ten phủ lên khắp đồi cây. Hơi đất đồi sỏi cũng được ướp vào hương hoa vải, hòa quyện vào nhau tạo nên không gian bạt ngàn, trong lành trước những giọt sương còn vương trên nhánh cỏ may… Đừng dại dột chạy nhảy vô tư vào đồi vải bạt ngàn ấy. Với miền hoa của giấc mơ ngào ngạt này, chủ vườn đã gọi đàn ong yêu về thụ phấn cho vải và hút mật. Bao cánh ong vo ve thành bản hợp xướng cổ súy cho những cánh hoa nở rộn rã với đất trời.
(Trích Về quê vải, Thu Hà, Góc xanh khoảng trời, NXB Văn học, 2013)
Câu 1 (0.5 điểm) : Nhân vật “tôi” trong đoạn trích trên “ trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải thiều” để làm gì?
Câu 2 (0.5 điểm) : Đoạn văn trên có sự kết hợp của những phương thức biểu đạt nào?
Câu 3 (1.0 điểm) : Tìm các từ láy có trong đoạn trích và cho biết tác dụng của chúng?
Câu 4 (1.0 điểm): Xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: Bước ra sân nhà, phía trước tôi là sắc hoa ngàn ngạt như một dòng sữa chảy dài dưới ánh nắng.
Câu 5 (1.0 điểm) : Qua đoạn văn trên, em hiểu gì về tình cảm của tác giả với miền đất được gọi là miền hoa của giấc mơ ngọt ngào?
B. PHẦN VIẾT (6.0 điểm)
Câu 1. (2.0 điểm) Viết đoạn văn nghị luận khoảng 10 dòng nói về chủ đề: Mỗi người cần phải rèn luyện cho mình tính khiêm tốn.
Câu 2. (4.0 điểm) Kỷ niệm đẹp nhất của em về tình bạn tuổi học trò.
Hướng dẫn trả lời:
A. PHẦN ĐỌC HIỂU (4.0 điểm)
Câu 1: Nhân vật tôi trở về ngôi nhà chênh vênh giữa đồi vải để lắng nghe hoa vải nở
Câu 2: Phương thức biểu đạt : Miêu tả kết hợp biểu cảm
Câu 3: Các từ láy: chênh vênh, phành phạch, nhẹ nhàng, ngàn ngạt, li ti, dại dột, ngào ngạt, vo ve, rộn rã.
=> Tác dụng: Diễn tả sinh động hình ảnh vườn vải cũng như cảm xúc của nhân vật tôi khi trở về lắng nghe hoa vải nở
Câu 4:
- Biện pháp tu từ: so sánh.
- Tác dụng: gợi cảnh những đồi hoa vải thiều hương thơm ngào ngạt và trải rộng mênh mang
Câu 5: Tình cảm của tác giả với miền hoa của giấc mơ ngọt ngào: yêu say, gắn bó tha thiết...
B. PHẦN VIẾT (6.0 điểm)
Câu 1:
Trong năm điều Bác Hồ dạy chúng ta phải biết khiêm tốn bởi đó là một đức tính quý báu mà ai cũng cần phải rèn luyện. Khiêm tốn là có ý thức và thái độ đúng mực trong việc đánh giá bản thân, những việc mình đã làm, không khoe khoang thành công, không tự đề cao, không kiêu căng, tự phụ, luôn cố gắng, nỗ lực, không ngừng học tập và học hỏi. Đó là một đức tính tốt đẹp, giúp con người ta học hỏi được nhiều điều hay lẽ phải. Người có lòng khiêm tốn sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng, tin tưởng. Sự hiểu biết của con người chỉ là một giọt nước bé nhỏ giữa đại dương bao la. Do đó mỗi chúng ta cần phải tu dưỡng đức tính khiêm tốn, không ngừng học hỏi để tiếp thu được nhiều nhất lượng kiến thức bao la đó.
Câu 2:
Trong ký ức của mình, tình bạn tuổi học trò đẹp nhất là những lần nhắn tin tâm sự qua lại với nhau. Không màu mè hoa lá, không yêu đương vụng trộm, chỉ có một chút rung động đầu đời và một tình bạn tri kỷ mãi cho đến hôm nay. Em và Chí cũng đã có một tình bạn với những kỉ niệm khó quên như thế.
Chí và em vốn gần nhà nhau, đứa ở đầu thôn, đứa ở cuối thôn. Từ nhỏ, suốt lớp mẫu giáo đến bây giờ, chúng em đã chung lớp, chung trường, cũng chung luôn đường đi học. Ở lớp thì Chí có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Chí vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Bạn ấy luôn được thầy cô và bạn bè quý mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Ngược lại với Chí, trước đây em từng là một con người khá nhút nhát, sống nội tâm, không thích những chỗ đông người. Em không có nhiều bạn bè, sống một mình, thui thủi một góc trong cái vỏ bọc của riêng minh. Đặc biệt, em không thích môn toán và cứ thế em thấy việc đi học thật tẻ nhạt. Còn Chí thì lại luôn tươi vui mỗi ngày đến trường. Có lẽ bởi vì hòa động và thân thiện với mọi người nên Chí đã nhận ra tâm tư của em. Từ năm lớp 4, bạn ấy đã chủ động kèm em học bài. Cậu ấy không nề hà trời nắng hay mưa, cứ đều đặn hôm nào cũng qua nhà học bài cùng em. Ban đầu em thấy việc đó không thoải mái nhưng dần dần em đã quen hơn. Hôm nào thấy em hơi buồn là bạn ấy lại hỏi hôm nay nhà có chuyện gì không, đừng lo nhé sẽ không có việc gì đâu. Lúc đó em thấy thật ấm áp vì có người bạn quan tâm mình, em không còn cảm thấy cô đơn nữa. Hôm nào đi học, Chí cũng qua nhà chờ em rồi đi cùng. Khi lớp có hoạt động văn nghệ nào, Chí cũng rủ em cùng tham gia. Ban đầu em chỉ ở vị trí hậu cần nhưng về sau em là biểu diễn chung với bạn. Cũng từ khi có Chí hướng dẫn em học bài mà điểm số của em ngày càng tiến bộ hơn, và em cũng không còn sợ môn toán như trước đây nữa.
Cứ mỗi khi mùa hè đến, chúng em lại tạm gác sách vở một bên, cùng nhau chơi thả diều, tối đến lại rủ nhau đi bắt đom đóm. Bạn này ốm thì bạn kia sang nhà hỏi thăm rồi thay bạn làm việc nhà như dọn dẹp nhà cửa.
Tình bạn của chúng em là như vậy đấy. Không có những lần hàng quán trà sữa cùng nhau, không có những lần đèo nhau xe đạp đi học thêm, không có những lần đi cãi chí chóe mà tình bạn của chúng em cứ êm đềm, nhẹ nhàng vậy. Từ ngày chơi với Chí, em trở nên mạnh dạn hơn, yêu việc học, yêu trường lớp hơn. Em rất trân trọng tình bạn này.