Đề bài:Tả cô giáo đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất
Bài Làm:
“Cô giáo em người xinh xinh, cô hay cười mắt cô long lanh….”
Trên đài phát thanh thiếu nhi, giai điệu bài hát quen thuộc chợt vang lên khiến em liên tưởng tói hình ảnh cô Nhã – cô giáo lớp một của em. Cô là người đã dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tượng lẫn tình cảm tốt đẹp nhất.
Trong ký ức của em, cô xuất hiện đẹp như một nàng tiên. Buổi sang mùa thu năm lớp một, lần đầu tiên em được mẹ dẫn đến mái trường tiểu học than yêu. Cảnh vật rộng lớn, xa lạ và dòng người nhộn nhịp, những gương mặt không quen khiến em sợ hãi núp sau lưng mẹ. Cô bước đến trong bộ áo dài màu tím mộng mơ, duyên dáng. Mái tóc dài đen mượt buông xuống bờ vai mảnh mai như thác nước. Khuôn mặt trái xoan thanh tú lấp lánh ánh mắt dịu dàng. Đôi mắt to, đen láy, trong veo như nước hồ mùa thu. Sống mũi cao càng tôn lên vẻ đẹp của cô. Cô đưa ánh mắt than thiện nhìn mẹ em, đôi môi hồng chum chím hơi mỉm cười rồi nhìn em với ánh mắt gần gũi, yêu thương. Đôi bàn tay trắng, thon như búp măng của cô đưa ra trước mắt em, cô nhẹ nhàng nắm lấy tay em, giọng cô vang lên trong trẻo: “Gia Linh phải không? Con vào lớp cùng cô nhé, các bạn đang đợi con đến để cùng chung vui đấy.”Giọng nói ấy như có một sức hút lạ kì, em ngơ ngẩn đi theo cô vào lớp học.
Đó là kỉ niệm đầu tiên đầy ấm áp về cô, là ấn tượng sâu đậm mà đến hôm nay, em vẫn luôn ghi nhớ. Cô trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp một của em, trở thành người đầu tiên gần gũi với em trong những ngày đầu tiên tới lớp. Tính cách cô cũng hệt như tên Thanh Nhã của cô. Cô hiền dịu, nhã nhặn và khéo léo. Những giờ học căng thẳng, cô đều tinh ý phát hiện bạn nào tập trung, bạn nào buồn ngủ. Sau đó cô sẽ kể những câu chuyện nhỏ, nhưng vui rồi rút ra bài học đơn giản cho chúng em. Đứa nào cũng chăm chú nghe, tỉnh táo và hứng thú hẳn. Sau mõi giờ học của cô, chúng em lại có được một bài học quý giá về khoe với bố mẹ. Khi thì là câu chuyện về sự dũng cảm, khi thì là trung thực, bao dung, khi khác lại là yêu thương, sẻ chia, cần cù,... Cô dạy chúng em từng nét chữ đầu tiên, từng phép toán đơn giản và dạy chúng em cả những bài học đạo lí làm người.
Khi ấy, mới bắt đầu đi học, lũ chúng em còn nhiều bỡ ngỡ, thường mắc lỗi. Nhưng chưa bao giờ cô nặng lời trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng chỉ ra cái đúng cái sai, phải trái cho chúng em hiểu rồi nhẹ nhàng xoa đầu, động viên, ánh mắt cô đầy yêu thương và tin tưởng, truyền cho chúng em sức mạnh để sửa chữa, trở nên tốt đẹp hơn. Sinh nhật ai trong lớp cô cũng nhớ và tự tay chuẩn bị những món quà nho nhỏ. Có lần em bị ốm, cô còn tìm đến tạn nhà, thăm hỏi và giảng lại bài học trên lớp cho em, sợ em không theo kịp các bạn trên lớp. Bố mẹ em và phụ huynh khác rất quý mến và kính trọng cô, cảm ơn cô dạy dỗ lũ trẻ con chúng em chu đáo.Chính nhờ có cô, chúng em có được những năm tháng đàu tại trường tiểu học đẹp và đáng nhớ biết bao. Hôm chia tay cô, cô ôm từng đứa, dặn dò mà đứa nào cũng vùi vào lòng cô, bùi ngui, nức nở.
Thời gian trôi qua, thoáng chốc em đã trở thành học sinh lớp năm, sắp phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu này. Nhưng trong hồi ức của em, những kỉ niệm đẹp về cô Thanh Nhã vẫn vẹn nguyên, giống như động lực giúp em cố gắng, cố gắng để không phụ lòng bố mẹ, không phụ niềm tin và tình cảm cảu cô ngày xưa.