Đề bài: Tả mẹ của em: Mẹ em là công nhân
Bài Làm:
Màu xanh là màu của hi vọng, màu của nhiệt huyết thanh xuân. Đó là ý nghĩa của màu xanh đối với nhiều người khác. Nhưng với em, màu xanh là màu của mẹ - màu áo công nhân mà em yêu biết mấy.
Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhỏ, không giàu có nhưng đủ ấm áp. Bố đi làm xa, mẹ chính là người gần gũi với em nhất. Mẹ em là công nhân, một cô công nhân chăm chỉ và có năng lực. Những ngày thơ bé, vì ông bà ngoại khó khăn, mẹ không có cơ hội đi học như bạn bè cùng lứa. Mười lăm tuổi, mẹ đến xin việc tại một nhà máy dệt may và duy trì công việc đó cho tới tận bây giờ. Mười lăm năm qua đi, mẹ đã trở thành một người công nhân dạn dày kinh nghiệm.
Ngày nào cũng vậy, em vui vẻ ngắm nhìn mẹ gọn gàng trong bộ quần áo công nhân màu xanh đậm như màu áo các anh chị thanh niên tình nguyện. Bộ quần áo vừa vặn ôm lấy dáng người nhỏ nhắn, gầy gầy của mẹ. Khuôn mặt trái xoan hiền hậu với sống mũi cao cao và đôi mắt ấm áp tình yêu. Mái tóc dài hơi cháy nắng được buộc lên gọn gàng sau gáy. Làn da trắng vì không tiếp xúc với ánh mặt trời nhiều càng nổi bật hơn trong màu xanh của áo.
Với nhiều năm làm công nhân may, đường kim mũi chỉ dưới đôi bàn tay khéo léo của mẹ đẹp như nét vẽ của những nhà họa sĩ tài năng. Những ngày bé, em hay đùa nghịch làm hỏng quần áo, mẹ chỉ nhẹ lời mắng yêu rồi cẩn thận sửa lại cho em. Ánh đèn vàng ôm lấy khuôn mặt và ánh mắt chăm chú của mẹ, cây kim bé xíu cũng ánh lên thứ ánh sáng xinh đẹp lạ thường. Quần áo của em đều một tay mẹ may hết, mẹ chọn vải, thiết kế rồi cắt, may. Bộ nào cung đẹp, cũng xinh khiến các bạn trong lớp ghen tị vô cùng.
Mẹ cẩn thận, khéo léo giống hệt như đường kim, mũi chỉ của mình vậy. Trong công việc thường ngày, mẹ nấu ăn khéo, cây cối dưới bàn tay chăm sóc của mẹ cũng xanh tươi mơn mởn như được tiếp thêm sức sống. Trong cuộc sống, mẹ cư xử cẩn trọng, khôn khéo, rất được lòng mọi người xung quanh. Bà nội lúc nào cũng tự hào mình có được người con dâu tốt, hàng xóm láng giềng ai cũng có lời khen ngợi.
Mẹ đối với em là một cô công nhân thạo nghề, và cũng là một người phụ nữ có ý nghĩa quan trọng trong gia đình. Cuộc sống gia đình em, nhờ có mẹ mới ấm êm, hạnh phúc. Bố yên em tâm mỗi khi xa nhà, ông bà em mỉm cười gật gù, em thì vui vẻ, tự hào. Nhớ những lần em ốm, lên cơn sốt cao, mẹ lo lắng túc trực kề bên. Nhớ những ngày sinh nhật thời bé xíu, mẹ giống như cô tiên, hóa phép ra một món quà thật đẹp. Khi thì là búp bê bằng vải đáng yêu, khi lại là bộ váy xinh xắn như trang phục của cô công chúa nhỏ. Nhớ những bữa cơm giản dị mà thơm hương vị hạnh phúc. Tất cả đều thuộc về mẹ thân yêu của em. Mẹ đã cầm tay em, dạy em những nét chữ đầu tiên trong cuộc đời, dạy em cách xe chỉ luồn kim, những bài học kiên trì, khéo léo và những bài học làm người ý nghĩa khác.
Mẹ với bất cứ ai cũng là niềm may mắn khó diễn tả thành lời. Có mẹ và được mẹ yêu thương chính là niềm hạnh phúc lớn nhất. Dù mẹ làm công việc gì, em cung mãi yêu thương mẹ - người đã đưa em đến với thế giới này, trao cho em yêu thương và mọi thứ tốt đẹp nhất trên thế gian này.