Đề bài: Tả ông của em đang đọc báo - bài văn mẫu lớp 5
Bài Làm:
Đã lâu lắm rồi cánh cửa phòng sách nhà em không mở vào buổi sáng sớm. Nhìn qua cánh cửa, em thấy ông em đang ngồi ung dung đọc báo, vẫn là dáng người quen thuộc ấy bên khung cửa sổ, sao mà gần gũi và yêu thương đến thế.
Ông em năm nay đã ngoài 60 tuổi, nhưng ông vẫn khỏe và phong độ lắm. Thời gian không thể làm mất đi tinh thần lạc quan của ông. Ông em có ba người con, bố em cùng hai cô chú nữa. Ông sống cùng gia đình em, nhưng năm nào ông cũng sắp xếp thời gian đến thăm nhà các cô chú. Lần này cũng vậy, ông đi chơi mọi người trong nhà em rất nhớ ông. Bàn cờ của bố em vẫn để nguyên trong ngăn kéo, hộp trà của ông chẳng vơi đi tí nào, còn chồng báo mẹ em lại xếp gọn gàng trên kệ chờ ngày ông về.
Sáng nay, thấy cửa phòng sách mở em biết chắc ông đã về. Ông em đang ngồi đọc báo. Trên bàn, em thấy chồng báo đặt ở đó. Ông đang đọc một tờ báo Lao Động. Đôi mắt ông tuy không còn tinh tường như trước, nhưng qua cặp kính em thấy ông bình tĩnh dõi theo từng con chữ, từng dòng tin trên mặt báo. Ông đọc lần lượt từng mục trên tờ báo. Đôi bàn tay ông, cẩn thận lật giở từng trang báo. Ông em, có một thói quen, là khi đọc báo ông sẽ mở rộng cả tờ để có thể theo dõi được toàn bộ tờ báo chứ không gấp nhỏ và đọc lướt qua như bố em. Nhìn ông đọc báo, em thấy ông đang rất ung dung, tinh thần vui vẻ. Mỗi khi có tin tức gì mới, đọc xong ông đều khoe với cả nhà, ai cũng hứng thú nghe ông kể lại trong bữa sáng. Chờ ông đọc hết tờ báo, em mới chạy lại ôm chầm lấy ông. Ông bảo: “Ông nhớ cháu lắm. Hôm qua, cháu mong ông lắm hả?”. Ông xoa đầu em, rồi hai ông cháu dắt tay nhau xuống nhà ăn sáng.
Sáng nào cũng vậy, em mẹ mang báo và pha cho ông một tách trà để trên bàn làm việc. Đọc báo đã trở thành một thói quen hằng ngày của ông. Hình ảnh ông ngồi bên cửa sổ, đọc báo rất quen thuộc với cả nhà em. Em mong sao, ông em luôn vui khỏe, sống thật lâu cùng con cháu.