Đề 1: Tả một em bé đang tuổi tập đi, tập nói
Bài văn mẫu số 3:
Bài Làm:
“ Lại đây với mẹ nào, một…hai…ba…giỏi quá...!” Đó là tiếng mẹ em đang dạy bé Mít tập đi. Mít nhà em mới được một tuổi nhưng rất hiếu động. Em đang tầm tập đi tập nói nên ngày nào cả nhà em cũng rộn rã tiếng cười, ngập tràn tiếng bi bô ngỗ nghĩnh.
Bé Mít tên khai sinh là Vũ Ngọc Anh, em rất kháu khỉnh và đáng yêu. Đúng như tên gọi ở nhà, người em tròn tròn như quả mít, bụ bẫm , mập mạp. Khuôn mặt em tròn xoe, bầu bĩnh cùng với nước da trắng hồng trông tựa như một chiếc bánh bao, khiến ai trông thấy cũng chỉ muốn cắn yêu cho một cái. Hai má bé Mít ửng hồng như hai trái đào nhỏ, khi chạy cứ phúng pha phúng phính thật dễ thương. Sáng ngời trên gương mặt trẻ thơ ấy là đôi mắt tròn to đen lay láy. Đôi mắt ấy lúc nào cũng lấp lánh, tò mò và thích thú quan sát thế giới mới lạ quanh em. Đôi môi em đỏ tươi như cánh hoa hồng, lúc thì chúm cha chúm chím , khi giận dỗi lại ương ngạnh bặm chặt môi vào, khi vui vẻ thì lại cười toe cười toét để lỗ mấy cái răng sữa trắng xinh xinh mới nhú. Mái tóc tơ của Mít tuy còn mỏng nhưng rất mềm mại, thi thoảng mẹ em cài lên một chiếc nơ hồng khiến cho Mít trông như một con búp bê xinh xắn vậy. Vẻ đáng yêu, ngây thơ của bé mít nhà em khiến ai gặp cũng chỉ muốn ôm ấp và cưng nựng bé thật lâu.
Tuy là em gái nhưng bé Mít rất hiếu động. Vì mới tập đi nên em đi chưa chắc lắm nhưng không lúc nào em chịu ngồi yên. Khi mới bắt đầu, bé Mít phải bám vào cạnh giường hay vào tay người lớn để đứng dậy, nhưng sau đó em thả ra và lẫm chậm bước từng bước nhỏ. Đôi chân ngắn bụ bẫm của em bước chập chững , chập chững. Hai tay em cứ giơ ra phía trước như để giữ thăng bằng. Bước chân đôi khi lảo đảo , ngả nghiêng như người say rượu rất buồn cười. Những lần như vậy bé Mít đều ngã uỵch xuống đất, cái mặt nghệt ra khiến cả nhà cười rộ lên. Dù ngã nhưng em không khóc nhè, thấy mọi người cười em cũng cười theo và lại đứng dậy tập đi tiếp. Kết thúc chặng đường tập đi, Mít sà vào lòng mẹ, dụi dụi đầu vào mẹ thật đáng yêu và thích chí nghe những tiếng vỗ tay của mọi người.
Bé Mít cũng chỉ mới nói được vài từ nhưng lúc nào em cũng bi ba bi bô không ngớt. Cái giọng ngọng nghịu của em khi gọi mẹ lại thành “ mạ … mạ…” khiến ai nghe cũng phì cười. Em rất hạnh phúc mỗi lần đi học về đến cửa, bé Mít lại mừng rõ gọi tên em dù chưa sõi và cố chạy về phía em. Mít còn rất thích xem quảng cáo và nghe những bài hát của thiếu nhi. Khi xem em nhìn chăm chú không chớp mắt, đôi khi lại huơ huơ tay , múa theo động tác trên tivi thật ngỗ nghĩnh. Dù hiếu động nhưng bé Mit nhà em cũng rất là ngoan và lễ phép. Khi ai cho cái gì em đều khoang tay ngay ngắn trước ngực và “ Ạ” một tiếng thật to. Khi tạm biệt, Mít còn biết vẫy vẫy cái tay nhỏ trông thật là dễ thương.
Dù đáng yêu là vậy nhưng cũng như bao đứa trẻ con khác, đôi khi bé Mít cũng ương bướng khiến bố mẹ và em phát mệt. Lúc bón cơm em cứ hay lắc đầu nguầy nguậy rồi chạy quanh nhà khiến mẹ em đuổi theo rất vất vả. Hay khi muốn có món đồ chơi nào mà không được, Mít hay dỗi và cứ phụng phịu mãi thôi. Nhưng khi được mẹ nhắc nhẹ nhàng là em lại cười hồn nhiên ngay được.
Đối với gia đình em, bé Mít tựa như một thiên thần nhỏ đáng yêu lúc nào cũng đem đến niềm vui và tiếng cười cho cả nhà. Em mong Mít sẽ thật mau lớn để em có thể dạy em ấy thật nhiều điều. Em rất yêu bé Mít và sẽ cố gắng để trở thành một người chị tốt.