Phần luyện tập
Câu 1: Những yếu tố tả người và tả cảnh trong hai đoạn trích Truyện Kiều:
Trong đoạn chị em Thúy Kiều:
- Tả cảnh: Êm đềm trướng rủ màn che
- Tả người: trang trọng khác vời, khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang, hoa cười.... trang, mây thua.... màu da, sắc sảo mặn mà, làn thu.... xuân sơn, hoa ghen... kém xanh.
=> Dùng hình ảnh thiên nhiên để miêu tả nét đẹp của con người (ước lệ). Từ đó thấy được vẻ đẹp đoan trang, phúc hậu, quý phái của Thúy Vân, vẻ đẹp thông minh, sắc sảo của Thúy Kiều, qua đó dự báo số phận và cuộc đời của họ.
Trong đoạn cảnh ngày xuân:
- Tả cảnh: con én đưa thoi, cỏ non xanh tận chân trời, cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
- Tả người: Gần xa nô nức yến anh; Dập dìu tài tử giai nhân/ Ngựa xe như nước, áo quần như nêm; Chị em thơ thẩn dan tay ra về.
=> Dùng những hình ảnh đặc sắc để vẽ nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
Câu 2: Ví dụ tham khảo:
Nhân tiết Thanh minh, chị em Thúy Kiều cùng nhau đi du xuân. Cảnh ngày xuân thật là đẹp. Từng đàn chim én bay đi bay lại nhịp nhàng trên bầu trời như chiếc thoi đưa. Những bãi cỏ khô héo được hồi sinh phủ lên một màu xanh tít tắp tận chân trời. Những cành lê khoác trên mình một bộ cánh trắng muốt thướt tha, kiều diễm. Cỏ xanh, lê trắng hòa vào một, tạo nên bức tranh thiên nhiên trong sáng và tinh khôi. Mọi người đi chơi xuân nhộn nhịp, sôi động. Cô gái nào cũng sắm cho mình một bộ quần áo thật đẹp, thật sang. Những trai tài, gái sắc ríu rít như chim yến chim oanh. Ngựa xe qua lại đông đúc, nhộn nhịp. Chị em Thúy Kiều cùng hòa mình vào không khí đó. Đi chơi xuân nhưng mọi người không quên những đã khuất. Họ đốt vàng mã, vó rắc hi vọng rằng người đã khuất cũng sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc ở thế giới bên kia…Bóng chiều đã ngã về tây, chị em Thúy Kiều thơ thẫn dang tay ra về. Chân bước đi mà lòng còn luyến tiếc buổi du xuân.
Câu 3: Đoạn văn giới thiệu về vẻ đẹp của chị em Thuý Kiều.
Vào năm Gia Tĩnh triều Minh, ở Bắc Kinh, Trung Quốc, Vương viên ngoại có hai cô con gái xinh đẹp tuyệt vời vừa đến tuổi cài trâm. Cô chị tên là Thúy Kiều, cô em tên là Thúy Vân. Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.
Thúy Vân da trắng như tuyết, tóc đen như mây, gương mặt đầy đặn như trăng rằm. Nụ cười tươi tựa hoa mới nở. Giọng nói trong như tiếng ngọc rơi. Sắc đẹp ấy báo trước cho nàng một cuộc sống đầy đủ, bình an.
Khác với Thúy Vân, Thúy Kiều đẹp một vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà hiếm có. Mắt nàng trong như nước hồ mùa thu; lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Hoa phải ghen, liễu phải hờn trước vẻ thắm, vẻ tươi của nhan sắc Thúy Kiều. Quả là trong đời ít có người con gái nào tài sắc vẹn toàn như Thúy Kiều.