Đề bài: Em hãy tả lại ngôi nhà xinh đẹp và ngập tràn hạnh phúc mà em đã sinh sống bao năm nay
Bài Làm:
Lời giới thiệu:
Như các em đã biết, nhà là nơi ta lớn lên và trưởng thành. Ở nơi đó có cả tình yêu thương, chăm sóc và lo lắng của bố mẹ cũng như của các thành viên trong gia đình quan tâm lẫn nhau. Nhà là một nơi thiêng liêng của mỗi một con người. Dù đi đâu, làm gì, ai cũng muốn được trở về ngôi nhà của mình. Và các em cũng vậy đúng không nào? Sau mỗi buổi chiều tan học, ai ai cũng háo hức trở về ngôi nhà của mình để được ăn bữa cơm ngon do mẹ nấu, được chơi đùa cùng anh chị em. Vậy, ngôi nhà của em là ngôi nhà như thế nào? Hãy cùng chia sẻ với mọi người nhé!
Bài làm
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người để rồi khi đi xa trái tim lại thổn thức nhớ về. Nơi ấy không chỉ có những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, có những người bạn cùng ta lớn lên mà còn có cả những người thân yêu và ngôi nhà thân thương nhất.
Em không biết ngôi nhà này được xây dựng từ bao giờ, chỉ biết rằng ngay khi em cất tiếng khóc chào đời nó đã là tổ ấm của gia dình em, là nơi em sinh ra và lớn lên. Nhà của em không phải những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy xa hoa mà là ngôi nhà mái ngói giản dị nằm tại một miền quê thanh bình, yên ả. Nhà cao khoảng gần năm mét, dài khoảng mười lăm mét.
Nhà của em mang đậm nét đặc trưng của những ngôi nhà ở các miền nông thôn, nhỏ nhắn xinh xinh, không sang trọng mà ấm cúng, sạch sẽ. Tường nhà quét ve màu xanh da trời, nhìn thôi đã thấy tươi mát. Mái nhà là từng lớp, từng lớp ngói đỏ tươi. Ngôi nhà thấp thoáng sau những bóng cây xanh cao lớn, bên cạnh cánh đồng lúa rộng lớn mênh mông.
Ngôi nhà gồm 4 phòng là phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ của bố mẹ và phòng ngủ của em. Mỗi phòng nằm về một gian, tuy nhỏ bé mà xinh xắn lắm. Bố mẹ ở gian bên trái, em ở gian bên phải và phòng khách, phòng ăn ở gian giữa. Phòng nào cũng thoáng đãng, có một chiếc cửa sổ, mùa hè gió lùa vào xua tan mọi cái nóng nực. Nền nhà được bao phủ bởi những viên gạch ngói màu nâu đất, gần gũi và đậm chất thôn quê. Dù không phải những hãng gạch nổi tiếng nhưng đây cũng là loại gạch tốt nhất quê em. Màu gạch kết hợp với màu xanh nhạt của tường tạo cảm giác hài hòa dễ chịu. Cửa sổ phòng em đối diện vườn cây, mỗi sáng sớm em đều mở toang cánh cửa gỗ đón ánh nắng nhảy nhót vào phòng. Trước nhà là khoảng sân rộng, nơi đàn gà cục tác kiếm ăn, con chó con mèo vờn nhau đuổi bắt và cũng là nơi tuổi thơ của em trôi qua với những trò nhảy dây, đá cầu.
Phòng khách là nơi tiếp đón mọi người lịch sự với bộ bàn ghế gỗ ông nội tự mình đặt làm, thiết kế cổ kính. Phía bên trên mặt tủ cao là bàn thờ thần linh tổ tiên thể hiện lòng thành kính của gia đình em. Trong chiếc tủ kính trưng bày các loại chén đĩa, bình hoa có họa tiết độc đáo và những món quà sinh nhật đáng yêu của em. Đặc biệt còn có rất nhiều giấy khen và giấy chứng nhận gia đình văn hóa của nhà em. Đó là niềm tự hào nho nhỏ mà em luôn lưu giữ.
Ngôi nhà của em giản dị và đơn sơ vậy thôi mà vô cùng quý giá với em. Nó lẳng lặng nằm giữa thiên nhiên, đón lấy tinh hoa của đất trời, che mưa chắn gió cho gia đình em. Nó là tổ ấm của gia đình em, gắn bó với em như máu thịt. Dù chỉ xa một chút thôi em đã bồi hồi nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình. Nhà thật sự là nơi em thấy hạnh phúc nhất.