Bài viết tham khảo
Một nhà văn nổi tiếng người Nga từng nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình thương”. Tình yêu thương giống như phép màu kỳ diệu ở đời, nâng đỡ và sưởi ấm trái tim mỗi người. Chính vì lẽ đó, có người nói “Mọi thứ trên đời đều có thể mất đi, chỉ có tình yêu thương là còn mãi”.
Tình yêu thương là tình cảm tốt đẹp, quý giá giữa người với người. Tình yêu thương xuất hiện từ thuở khai xa xưa cho tới tận hôm nay. Yêu thương là cảm xúc thiêng liêng vô cùng gần gũi trong cuộc sống của chúng ta. Không một ai có thể sống được mà không có yêu thương. Tình yêu thương hiện hữu ngay từ những gì thân quen ngay bên cạnh chúng ta. Đó là vòng tay chở che, là cả cuộc đời hi sinh của mẹ cha, là niềm lo lắng khôn nguôi khi con vấp ngã. Đó là tình thầy trò sâu nặng, là tình bạn chân thành cảm động.
Không rào cản nào có thể giới hạn được tình yêu thương. Nó mạnh mẽ vượt qua các thế hệ khác nhau, vượt qua khoảng cách địa lý, qua không gian lẫn thời gian để lan tỏa. Một người xa lạ vẫn có thể đồng cảm, thương yêu những số phận kém may mắn hơn mình. Ở bên kia bán cầu, một thành phố bị xả súng ác liệt, bên này bán cầu, vẫn có bao người lặng lòng xót xa, cầu nguyện và sẻ chia. Đó chính là tình yêu thương. Nó như sợi chỉ mong manh mà vô cùng bền chặt, gắn kết cả thế giới rộng lớn, bao la.
Nhờ ý nghĩa và sức mạnh phi thường ấy, khi tất cả mọi thứ đã mất đi thì tình yêu thương vẫn còn mãi. Tình yêu thương không phải vật chất có thể sờ thấy, cảm nhận bằng tiếp xúc trực tiếp. Nó vô hình, ẩn sâu trong trái tim mỗi con người, thông qua hành động, cử chỉ mà truyền đi khắp nơi nơi. Tình yêu thương ấy chính là sức mạnh tinh thần không dễ gì tan biến. Thực tế đã chứng minh sự trường tồn lâu dài của tình yêu thương. Ngay trong gia đình mỗi chúng ta, khi ông bà, tổ tiên đã đi vào cõi vĩnh hằng, con cháu đời sau vẫn luôn ghi nhớ và kính trọng, yêu thương thờ phụng. Từng thế hệ nối tiếp nhau, tình cảm ấy chưa bao giờ biến mất. Nhìn vào hành trình hơn bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc, thế hệ Việt Nam hôm nay vẫn bùi ngùi biết ơn sự hi sinh của bao thế hệ cha anh đi trước. Dù cho lửa đạn chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ. Dù cho chúng ta không thể nhớ hết mặt, nhớ hết tên những anh hùng đã ngã xuống cho độc lập tự do của Tổ Quốc.
Sự hữu hạn của cuộc đời, sự chảy trôi không ngừng của thời gian có thể tàn phá hiện thực, làm nhiều thứ biến mất mãi mãi. Song tình yêu thương lại lan tỏa, sống mãi. Ta không trực tiếp cảm nhận, trải qua nhưng nhờ đặc thù của nó, tình yêu thương vẫn trường tồn mãi. Như tình yêu thương, sự kính trọng với vị cha già dân tộc muôn vàn kính yêu – Hồ Chí Minh, năm tháng qua đi, bây giờ nhắc lại nhiều cụ già năm xưa từng may mắn được Bác gặp gỡ, Bác yêu thương vẫn không ngăn được giọt nước mắt. Chiến tranh, thiên tai... hủy diệt sự sống, hủy diệt nhà cửa, hạnh phúc của biết bao người. Nhưng nó không thể làm mất đi tình yêu thương, đồng cảm giữa hiện thực khốc liệt, bi thương ấy. Để rồi tình yêu thương len lỏi tới từng trái tim, lặng lẽ nhen nhóm lên ngọn lửa mang sức mạnh chiến thắng phi thường. Điều đó chứng minh, ngay cả khi mọi thứ biến mất, ngay cả khi con người biến mất thì tình yêu thương vẫn còn đó, âm ỉ và không bao giờ tắt.
Tình yêu thương có thể trường tồn mãi mãi hay không còn phụ thuộc vào chính đối tượng đón nhận, lan truyền nó. Yêu thương không được trân trọng và lưu giữ sẽ khó lòng bền vững. Mỗi chúng ta cần hiểu rõ giá trị, ý nghĩa của lòng yêu thương đối với cuộc sống xung quanh, đối với sự tồn tại của con người để có suy nghĩ và hành động đúng đắn. Hãy thử tưởng tượng một ngày mai không có yêu thương, người với người lạnh lùng, thờ ơ, cuộc sống sẽ lạnh lẽo như thế nào?
Ai đó đã nói: “Yêu thương trao đi là yêu thương giữ được mãi mãi”. Đừng chỉ ích kỷ nhận mà không trao đi yêu thương. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” nên hãy sống để cống hiến, để yêu thương, cùng dựng xây một cuộc sống tươi sáng, hạnh phúc, ngập tràn yêu thương chân chính.