Câu hỏi: Tập kể lại một đợn của câu chuyện Người con của Tây Nguyên bằng lời của một nhân vật.
Trả lời:
Kể theo lời nhân vật Núp
Người con của Tây Nguyên
1. Tháng ba, tôi có nhận được giấy trên tỉnh gọi mình đi dự Đại hội thi đua. Tôi bèn nói với anh Thế: "Tôi thấy nên để Bok Pa đi vì Bok kể được nhiều việc hơn tôi".
Nghe tôi nói vậy, anh Thế cười và nói với tôi: "Không, tỉnh kêu anh đi đấy. Đi để học mà".
2. Nghe anh Thế nói vậy nên tôi đành lên tỉnh dự đại hội. Lúc tôi đi Đại hội về cũng là lúc Pháp càn quét lớn. Do đó, ban ngày tôi phải chỉ huy bà con đánh giặc, đến tận ban đêm mới có thời gian kể chuyện Đại hội cho cả làng nghe. Cả làng ngồi vây quanh tôi hào hứng nghe chuyện, ngoài trời ông sao Rua mọc lên giữa lòng suối như một chùm hạt ngọc. Lúc đó, tay tôi cầm quai súng chặt hơn, tôi bắt đầu nói với bà con: Đất nước mình bây giờ mạnh hung rồi. Người Kinh, người Thượng, con gái, con trai, người già, người trẻ đoàn kết đánh giặc, làm rẫy giỏi lắm. Ở đại hội, tôi cũng lên kể chuyện về ngôi làng của chúng ta, làng Kông Hoa. Nghe xong, nhiều người chạy lên, đặt tôi trên vai, công kênh đi khắp nhà, mừng không biết bao nhiêu. Một cán bộ cũng vui mừng nói với tôi rằng: "Pháp đánh một trăm năm cũng không thắng nổi đồng chí Núp và làng Kông Hoa đâu!". Nghe xong, lũ làng vui mừng và sung sướng, đứng dậy đồng thanh "đúng đấy, đúng đấy".
3. Tôi mở những món quà mà Đại hội đã trao tặng để tất cả bà con dân bản cùng xem. Đó là một tấm ảnh Bác Hồ vác cuốc đi làm rẫy. Trông Bác thật giản dị và gần gũi như một vị già làng. Tôi còn được tặng một bộ quần áo mới bằng lụa của Bác Hồ, một lá cờ đẹp có thêu chữ, một huân chương để khen thưởng cả dân làng Kông Hoa và một huân chương nữa cho riêng tôi.
Dân làng thích thú lắm. Ai cũng trầm trồ khen ngợi. Họ rủ nhau đi rửa tay cho thật sạch sẽ, dùng khăn lau khô rồi cẩn thận cầm các tặng phẩm lên xem. Người này xem xong lại chuyền cho người khác . Chả mấy mà đêm đã về khuya nhưng bà con vẫn còn chưa muốn về nhà ngủ.