AI THÔNG MINH HƠN
Cuối năm học, Lan được xếp loại giỏi. Giữ đúng lời hứa, bố cho Lan vào thành phố chơi với Hùng dăm ngày. Dù bằng tuổi nhau nhưng Hùng phải gọi Lan bằng chị, vì mẹ Hùng là em ruột mẹ Lan.
Ở quê, Lan nghe nói Hùng thông minh lắm. Mới học lớp 4 mà cậu ấy đã sử dụng thành thạo máy vi tính. Lan rất thích và chỉ mong được gặp Hùng để tận mắt chứng kiến những gì nghe được. Lên thành phố, thấy cái gì cũng lạ và đẹp mắt nhưng vốn ý tứ nên chưa bao giờ Lan nói “cái này đẹp quá”, “cái kia đẹp thế”. Vậy mà Hùng cứ chê Lan là “nhà quê”. Lan ức lắm nhưng chẳng nói lại một lời.
Hôm bố mẹ vắng nhà, trong lúc máy đang tự động bơm nước, Hùng vô ý nhảy phóc lên đường ống làm đoạn nối bong ra, nước phun tung toé. Cậu ta dùng cả hai tay ra sức bịt đầu ống nhưng không sao cản được sức nước. Lan liền chạy đi tìm chiếc ghế đẩu, trèo lên ghế, giật chiếc cầu dao. Nước ngừng chảy, Hùng ngơ ngác nhìn Lan như chợt nhớ ra điều gì.
Trưa hôm ấy, Hùng thủ thỉ kể với mẹ : “Sáng nay, nếu con không kịp ngắt cầu dao thì giò này nhà ta đã chìm trong biển nước !”. Mẹ xoa đầu Hùng, khen : “Con trai mẹ giỏi quá ! Nhưng, cái cầu dao ở trên cao thế kia, làm sao con với tới ?”. Hùng gãi đầu, ấp úng : “Mẹ… mẹ hỏi… chị Lan ấy”. Nghe Lan kể lại câu chuyện, mẹ nhẹ nhàng khuyên Hùng : “Từ nay, con không được nhận những gì mà mình không làm nữa nhé !”.
Hùng hiểu điều mẹ dạy. Cậu “dạ” một tiếng nho nhỏ rồi lẳng lặng đi chỗ khác. Từ đó, Hùng không còn nhìn Lan với con mắt coi thường như trước.
Theo Trần Thị Mai Phước
2. Viết tiếp một số lời đối thoại vào chỗ trống để chuyển nội dung đoạn “Hôm bố mẹ vắng nhà … như trước” trong câu chuyện trên thành hai màn kịch ngắn dưới đây:
MÀN 1
HÙNG VÀ LAN
NHÂN VẬT : Hùng, Lan
CẢNH TRÍ : Căn phòng nhỏ ; góc phòng có máy bơm nước ; trên tường cao có cầu dao điện. Đường ống dẫn nước chạy qua nhà có đoạn nối. Một cái ghế gỗ cao.
THỜI GIAN : Buổi sáng (khoảng 9 giờ)
Hùng (Đi từ phía máy bơm, nhảy lên đường ống làm đoạn nối bong ra, nước phun tung toé; hốt hoảng kêu to) : ……………………………………………………………
(Hùng dùng cả hai tay ra sức bịt đầu ống nhưng không sao cản được sức nước, đành gọi Lan) : …………………………………………………………………………………….
Lan (Chạy lại gần Hùng, bình tĩnh nói): Nước phun mạnh lắm, không bịt lại được đâu ! Để đấy, chị đã có cách.
(Lan chạy đi tìm sợi dây thừng và bê ra một chiếc ghế cao ; trèo lên ghế, ném mạnh sợi dây thừng lên chiếc cầu dao rồi kéo xuống một cách nhẹ nhàng; thở phào nhẹ nhõm) : Được rồi !
Hùng (Ngơ ngác nhìn Lan như chợt nhớ ra điều gì) : ……………………………….
…………………………………………………………………………………………………………………….
MÀN 2
HÙNG VÀ MẸ
NHÂN VẬT : Hùng ; mẹ của Hùng.
CẢNH TRÍ: Căn phòng nhỏ ; bộ bàn ghế kê giữa nhà ; bộ ấm chén pha nước.
THỜI GIAN : Buổi trưa (khoảng 12 giờ).
Mẹ (Ngồi uống nước bên bàn): Con đã bơm nước vào đầy bể rồi chứ ?
Hùng : (Bá vai mẹ, thủ thỉ): …………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………………………………
Hùng (Gãi đầu, ấp úng): ……………………………………………………………………….
……………………………………………………………………………………………………………
Mẹ (Nhẹ nhàng khuyên Hùng) : ……………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………………………………
Hùng (Bẽn lẽn, nói nhỏ) : ……………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………………………………