Bài làm
5 giờ chiều khi tiếng trống tan trường vang lên, cũng là lúc em cùng các bạn nhanh chóng ra về. Chúng em hoà mình vào dòng người ngược xuôi dưới phố trong giờ tan tầm tấp nập. Ai cũng muốn nhanh chóng được trở về nhà sau một ngày học tập, làm việc vất vả.
Đường phố trong giờ tan tầm tấp nập người qua lại ngược xuôi. Lòng đường, trên vỉa hè, trên cầu vượt hay hầm người đi bộ mọi người di chuyển như mắc cửi. Thỉnh thoảng, cột đèn giao thông ở ngã tư báo đèn đỏ dừng lại, cả đoạn đường dài mọi người như dừng hẳn xe lại không thể di chuyển được, họ bình tĩnh chờ đến lượt mình mới đi. Tiếng nói,tiếng cười, tiếng còi xe vang lên dồn dập làm đường phố càng huyên náo.
Em cùng các bạn rảo bước qua dòng người tất nập trên vỉa hè. Từng nhóm các bạn học sinh tíu tít khoác vai nhau trên vỉa hè, rồi dừng lại bên những hàng ăn nhanh, mua cho mình một món quà chiều mới nhanh chân lên xe buýt hoặc đi bộ về nhà. Các anh chị sinh viên vội vã trên chiếc ba lô nặng trĩu, nhanh chóng chen lên chiếc xe buýt chật kín người để kịp giờ dạy gia sư, hay giờ làm thêm buổi tối. Bước chân của người đi bộ dường như cũng hối hả chẳng khác gì chiếc bánh xe đang lăn dưới lòng đường.
Trên đường di chuyển của các phương tiện tham gia giao thông, nơi nào cũng chật cứng, chẳng có khoảng không gian trống nào được bỏ sót. Vạch sơn trắng là ranh giới phân chia làn cho các phương tiện qua lại, nhưng thỉnh thoảng một vài bác đi sai làn thì tiếng tít còi inh ỏi của xe phía sau lại vang lên, khiến người phía trước giật mình. Hai bên đường, là những cửa hàng san sát, đôi khi muốn xin đường lên vỉa hè, cũng rất vất vả người lái xe mới có thể lách qua được một dòng xe cộ đông đúc như thế. Chiếc xe buýt lớn, xe đưa đón học sinh tan trường, nặng nề di chuyển từng bước trên con phố chật hẹp. Đường phố tuy đông, nhưng không bị ách tắc bởi ngày nào cũng vậy, đến giờ tan tầm các chú cảnh sát giao thông lại đến trực ở ngã tư, phân luồng để mọi người đi lại dễ dàng hơn.
Dòng người vẫn đang ngược xuôi dưới phố, thì tiếng rao của cô bán hàng rong vang lên trong ánh nắng chiều hiu hắt, làm cả không gian đường phố như chậm lại. Tiếng rao như một nét văn hoá đặc trưng của người dân thành phố, mỗi khi nghe tiếng rao lòng người ta như lặng xuống, họ nghĩ nhiều về những thứ xa xăm, khó có thể diễn tả bằng lời. Họ như gặp được niềm vui cuối ngày, giản dị nhưng đời thường biết mấy.
Em nhanh chóng bước đi trên con đường quen thuộc để trở về nhà. Nhìn thành phố nhộn nhịp trong ánh đèn chiều, em thấy yêu hơn nơi mình đang sống. Em mong sao mọi người luôn tuân thủ đúng luật giao thông, để cuộc sống của trở nên tươi đẹp hơn.