Con lớn rồi sẽ đi khắp muôn phương
Tình yêu cha sẽ luôn đưa đường dẫn lối
Và khi con chân chồn gối mỏi
Con hãy về đây, ngay trong trái tim cha!
- CHA: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời CON trọn vẹn yêu thương.
- MẸ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ.
- CON: có nghĩa là hơi ấm sưởi lòng CHA MẸ lúc quạnh hiu.
MẸ LÀ TẤT CẢ
- [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] -
Khi MẸ còn, CON còn tất cả
MẸ mất rồi CON chả còn chi
Nhà vườn mọi lối MẸ đi
Lòng CON nhớ MẸ mỗi khi đi về.
Mẹ ơi!
Con nhớ như in bài học đầu tiên nơi thiết tha lòng mẹ.
Bên cánh võng đung đưa khi con còn bập bẹ
Vọng đến từ ngàn xưa câu hát à ơi.
Lời mẹ ru con có sông núi biển trời
Có lũy tre xanh ấm tình làng nghĩa xóm
Có nỗi gian truân nhọc nhằn khuya sớm
Nứt nẻ đường cày con mơ gót chân cha.
Lên thác xuống ghềnh vẫn chở nặng phù sa.
Bên lở bên bồi nỗi chờ mong đằng đẵng,
Bến nước gốc đa trăng nghiêng mình soi bóng
Mẹ hát ru con câu nghĩa vợ tình chồng.
Mẹ hát ru con lời cây lúa trổ đòng,
E ấp thẹn thùng quá nhanh thì con gái
MẸ VÀ TIỀN
- [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] -
CON biếu tiền, MẸ cười - nỏ lấy
Rất cần tiêu, MẸ vẫn xua tay
Sống quê khổ, mọi người đều thấy
Cần bên CON ngồi đó, MẸ đây !
Gửi tiền về, MẸ buồn - bỏ đó
“CON giàu chi mà gửi suốt hề”
MẸ chắt chiu dành dụm mọi bề
Để tiêu đủ, ngày ngày vẫn thế.
Một hôm CON về thăm MẸ hiền
Thương CON MẸ dúi lại bọc tiền
“MẸ nỏ cần, CON về là đủ”
Nước mắt rơi, đấy - MẸ và tiền.
BÀN CHÂN MẸ
- [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] - [♥] -
Bàn chân MẸ, suốt đời CON nhớ
Đã ngược xuôi tất bật sinh cơ
Ngàn triệu bước nhọc nhằn lam lũ
Gắng nuôi CON trên cả ước mơ.
CON biết rằng MẸ hồi còn trẻ
Chân thon dài gót đỏ như son
Bàn chân đẹp, dáng người mạnh khoẻ
Không thua ai chỉ thua mỗi MẸ mình.
Cám ơn MẸ - có bàn chân huyền diệu,
Đã sinh CON và nuôi dạy nên người
Nguyện trọn đời làm CON có hiếu
Không lẫn thau mà nguyên chất vàng mười.
Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát […]
Mẹ!
Có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ!
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho - đi - không - đòi lại - bao giờ…
MẸ ỐM
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con
---Trần đăng khoa---
- Ăn cơm MẸ nấu, ngủ giường CHA...
-Được sống trong cái gọi là NHÀ..
- Ấm êm, hạnh phúc, thật MAY MẮN..
- Tại sao cứ nghĩ cho riêng ta??
- Gánh nặng cuộc đời, ai bằng MẸ?
- Lam lũ khổ sở ai bằng CHA?
- Cần lắm CHA MẸ sống mãi mãi..
- Để luôn cho con một MÁI NHÀ...♥♥
Mẹ tặng con thân xác
Xã hội dạy con làm người.
Mẹ dạy con tiền luôn thua tình cảm
Xã hội nói rằng không tiền, tình cũng bằng không.
Mẹ bảo con nhan sắc không quan trọng
Xã hội đe rằng, không có nó con sẽ mất người yêu.
Chỉ có Mẹ yêu con vô điều kiện
Còn xã hội, có điều kiện thì mới yêu con
Chín tháng cưu mang ân tình nghĩa nặng
Mẹ tạo cho con vóc dáng hình hài
Con chào đời Mẹ ngày đêm bồng bế
Gió trở trời con nóng sốt từng cơn
Oằn vai gánh Mẹ tảo tần bương chãi
Chỉ mong sao cho con lớn nên người
Hàng chuối xanh Mẹ chăm lo vun tưới
Trái bé con quấn quyện trở thàng buồng
Ôm khắng khít như bàn tay con dại
Không xa rời thân Mẹ để lớn khôn
Con khôn lớn phải chia tay cùng Mẹ
Ra chợ đời con xa Mẹ từ đây !
Con yêu ơi trường đời nhiều cạm bẫy
Giữ thân mình như Mẹ đã nuôi con
Tình mẫu tử không đong đo bằng thước
Không bao giờ có nước mắt chảy lên ?
Biết chiều nay con về thứ bảy
Gánh rau xanh mẹ hái nhiều hơn
Chợ huyện cách xa, ngày đông tê tái
Bước chân gầy vẫn bám chặt đường trơn.
Nghĩ tới con mẹ rải bước dài hơn
Lòng ấm lại giữa chiều giá buốt
Gánh rau nặng thấm tình người, nhẹ bớt
Giọt mồ hôi nhỏ suốt quãng đường dài.
Giọt mồ hôi hoà lẫn giọt mưa rơi
Trong lạnh lẽo ấm nồng tình mẹ
Những cọng rau trên dáng đời ngả xế
Gửi màu xanh theo nhịp chân gầy
Mai con về dù lạnh gió heo may
Nhưng đã có giọt mồ hôi mặn ấy
Nhưng đã có nhưng ngày đông tê tái
In dáng người trĩu nặng gánh rau xanh.....
Lời kết: Còn cha, còn mẹ là niềm hạnh phúc nhất của con người. Mỗi chiều thứ 7, mỗi dịp đi xa về: có cha có mẹ chúng ta như còn tất cả, không còn cha, không còn mẹ sẽ không còn gì. Vì thế, hãy yêu thương họ nhiều nhất khi còn có thể. Hãy học tập, làm việc để xứng đáng với niềm tự hào của gia đình. Kính chúc cha mẹ luôn mạnh khỏe.