1) Kể lại từng đoạn câu chuyện theo tranh
2) Kể lại toàn bộ câu chuyện bằng lời của một nhân vật trong truyện.
Bài Làm:
1) Kể lại từng đoạn câu chuyện theo tranh
Ngày xửa ngày xưa, có một năm Trời làm nắng hạn kéo dài, sông suối ao hồ cạn kiệt, ruộng đồng nứt nẻ, cây cối vàng héo, người và muôn vật khát khô.
Cóc quyết lên Thiên đình kiện Trời. Được tin Cáo, Gấu, Ong, Cua và Hổ xin được cùng đi.
Lên đến sân rồng Thượng đế, Cóc bài binh bố trận: Cáo và Gấu nấp sau cái trống. Cua vào phục trong chum nước. Ong phục kích sau cánh cửa. Còn Hổ thì ém mình sau bình phong. Cóc dặn chư tướng phải sẩn sàng tuân lệnh.
Sau đó, Cóc nhảy lên ngồi chễm chệ trên mặt trống, cầm dùi, thẳng tay nện ba hồi trống dài. Thiên đình náo động cả lên. Nghe thị thần cấp báo về chuyện gây rối của con Cóc xa lạ, Trời hạ lệnh cho Gà xông ra mổ con Cóc láo xược. Tức thì Cáo nhảy lên vồ lấy Gà xé xác. Trời giận lắm sai Chó ra cắn cổ Cáo, nhưng chưa tới nơi đã bị Cóc ra mật hiệu cho Gấu; Gấu đã quật Chó chết tươi. Ngọc Hoàng quyết không dung tha bọn loạn thần. Thiên Lôi vác lưỡi tầm sét, đằng đằng sát khí xuất kích. Thiên Lôi chưa kịp bổ lưỡi tầm sét xuống đầu Gấu thì bỗng bị Ong bay ra đốt cho tối tăm mặt mũi. Viên tướng của Trời la hét om sòm, cuống quýt nhảy vào chum nước. Không ngờ hắn bị Cua với những chiếc càng cứng như thép kẹp vào chỗ hiểm, phải rống lên. Thiên Lôi bạt vía kinh hồn, vừa nhảy ra khỏi chum nước toan chạy trốn thì đã bị Hổ bất thần nhảy tới, vồ lấy, xé xác.
Sân rồng trở thành bãi chiến trường rùng rợn. Trời núng thế, bèn sai thị thần ra mời Cóc vào triều kiến. Cóc tâu:
- Muôn tâu Ngọc Hoàng! Trần gian nấng hạn đã lâu ngày. Muôn loài vô cùng đau khổ. Cúi xin Ngọc Hoàng làm mưa ngay cho để cứu chúng sinh.
Trời sợ trần gian nổi loạn, bèn dịu giọng:
- Thôi, cậu hãy trở về hạ giới. Ta sẽ cho mưa xuống ngay!
Cóc đứng dậy bái tạ, Ngọc Hoàng còn ân cần dặn thêm:
- Lần sau hạ giới cần mưa, cậu chỉ nghiến răng báo hiệu cho ta, khắc ta sẽ biết. Câu chẳng phải vất vả lên đây làm gì.
Cóc và bộ hạ về tới trần gian thì mưa đã trút xuống ngập cả ruộng đồng. Muôn loài hồi sinh. Từ đó, mỗi lần Cóc nghiến răng là Trời lại đổ mưa. Và cũng từ đó, dân gian lưu truyền câu ca:
Con Cóc là cậu Ông Trời
Hễ ai đánh Cóc thì Trời đánh cho.
2) Kể lại toàn bộ câu chuyện bằng lời của một nhân vật trong truyện.
Ngày xửa ngày xưa, có một năm hạn hán kéo dài, suốt mấy tháng liền trời nắng như đổ lửa, không có lấy một giọt mưa. Mặt đất nứt nẻ, cây cối héo khô, muôn vật khát nước nằm chờ chết.Thấy tình cảnh gay go như vậy, tôi suy nghĩ ghê lắm cứ nhảy ra nhảy vào, lo lắng, sốt ruột và bực tức trước thái độ dửng dưng của Trời. Thế rồi tôi quyết định sẽ lên tận thiên đình để kiện Trời. Ngắt một cái lá Khoai môn đội lên đầu che nắng, tôi bắt đầu cuộc hành trình. Dọc đường, tôi gặp Cua, Gấu, Cọp, Ong và Cáo. Nghe tôi nói đi kiện Trời, tất cả đều xin theo.
Qua bao gian nan vất vả, cuối cùng chúng tôi cũng lên tới thiên đình. Trước cửa nhà Trời có để một cái trống to. Tôi phân công các bạn: “Anh Cua bò vào chum nước này. Cô Ong đợi sau cánh cửa kia. Còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp ở hai bên”. Mọi người làm theo lệnh của tôi. Sau đó, tôi ung dung đánh ba hồi trống. Tiếng trống vang rền khiến Trời phải ngó ra. Thấy chỉ có một chú Cóc bé tí tẹo mà dám náo động thiên đình, Trời nổi giận sai Gà ra mổ tôi. Gà vừa bay đến, tôi ra hiệu cho Cáo nhảy xổ tới cắn cổ Gà tha đi. Trời sai Chỏ xông ra bắt Cáo. Chó vừa tới cửa đã bị Gấu quật chết tươi. Trời nổi giận lôi đình, sai thần Sét trừng trị Gấu. Thấn Sét hùng hổ vác lưỡi búa chạy ra thì bị Ong đốt túi bụi vào mặt, vào đầu. Sợ quá, thần vội vứt búa rồi nhảy vào chum nước. Bị Cua giơ càng kẹp một phát đau điếng, thần Sét vội nhảy vọt khỏi chum và bị Cọp vồ.
Túng thế. Trời đành xuống giọng, mời tôi vào nói chuyện. Tôi lễ phép thưa rằng:
- Muôn tâu Thượng Đế! Đã lâu lắm rồi, trần gian không được một giọt mưa. Thượng Đế cần làm mưa ngay để cứu muôn loài, không thì chết hết!
Sợ trần gian nổi loạn, Trời bèn hứa:
- Thôi, cậu cứ về đi, ta sẽ cho mưa xuống ngay!
Rồi Trời còn dặn thêm là từ nay về sau, nếu cần mưa thì tôi cứ nghiến răng báo cho Trời biết, khỏi phải mất công khó nhọc lên tận thiên đình.
Đoàn quân của tôi về đến hạ giới thì mưa đã tràn ngập cả sông ngòi, đồng ruộng. Sự sống trên mặt đất lại hồi sinh. Mọi người yêu mến tặng tôi cái tên là:
Cậu ông Trời.